Với hai bàn tay trắng muốt và những ngón tay thon dài, với một thân hình nẩy nở tự nhiên, với bộ y phục sang trọng và với những đồ trang sức đắt tiền, thiếu phụ lạ mặt dường như toát ra một vẻ lôi cuốn lạ lùng khiến bác sĩ H. đứng chôn chân tại chỗ, nhìn đăm đăm vào đôi mắt thiếu phụ, một đôi mắt với sự quyến rũ đầy ma quái.
Trên con đường từ Sài Gòn về Long An, khách đi đường nhận thấy có một căn biệt thự cổ nằm trên một thửa đất mênh mông, cách cầu Long An khoảng trên dưới hai mươi cây số. Đó là biệt thự Phước Lộc Thọ của nhà họ Mã, một phú thương Trung Hoa sang VN lập nghiệp từ cuối thế kỷ trước.
Cũng giống như hầu hết những người Hoa sang lập nghiệp tại VN, họ Mã tới Sài Gòn với hai bàn tay trắng, và cũng giống như chú Hỏa, nhà tỉ phú Trung Hoa tại VN, họ Mã cũng làm nghề buôn bán ve chai trong những năm đầu. Nhưng chỉ chưa đầy hai chục năm sau, ông đã trở thành một trong những phú thương Trung Hoa nhiều thế lực nhất tại Chợ Lớn. Chính trong thời gian này, ông đã cho xây toà biệt thự trên đường Sài Gòn Long - An để có chỗ nghỉ ngơi trong dịp cuối tuần.
Vào khoảng thập niên 60, chủ nhân biệt thự Phước Lộc Thọ là Mã Hồng Long, cháu đích tôn của nhà tỉ phú họ Mã. Khi đó, ông bà Hồng Long đã ngoài sáu mươi, và tuy căn biệt thự thật rộng rãi, chỉ có hai ông bà, một bác tài, một người đầu bếp và một cô tớ gái giúp việc cư ngụ mà thôi.
Một hôm, vào khoảng trung tuần tháng Bẩy năm 1962, bác sĩ Nguyễn Đ.H., vị bác sĩ gia đình của nhà họ Mã, được bác tài đánh xe tới tận phòng mạch đón về biệt thự Phước Lộc Thọ để thăm bệnh gấp cho bà Hồng Long đang đau nặng.
Tới nơi, bác sĩ H. được mời ngồi chờ trong phòng khách phụ, một căn phòng nhỏ tối tăm vì cửa sổ bị một tàng cây lớn che phủ. Ở góc phòng là một cái cầu thang cũ kỹ dẫn lên từng trên.
Sau khoảng mười lăm phút, đúng lúc bác sĩ H. bắt đầu cảm thấy nóng ruột thì cửa phòng xịch mở và một phụ nữ bước vào. Vì trời âm u và cũng vì căn phòng thiếu sáng, bác sĩ H. không thấy rõ mặt thiếu phụ mà chỉ có cảm tưởng rằng bà ta còn rất trẻ, đẹp và bận y phục thuộc loại đắt tiền. Những chiếc vòng vàng trên tay thiếu phụ chạm vào nhau theo nhịp bước tạo nên một âm thanh lạ lùng trong khi đôi bông tai và chiếc vòng vàng trên cổ thiếu phụ toả ra những luồng sáng vàng mờ nhạt.
Làm như không để ý tới bác sĩ H., thiếu phụ tiến thẳng tới phiá cầu thang, ngưng lại vài giây ở chân cầu thang như có vẻ ngại ngùng trước khi chậm rãi bước lên. Khi gần tới đầu cầu thang, thiếu phụ ngưng lại, quay nhìn xuống phiá bác sĩ H. đúng lúc ngoài trời chợt sáng lên, có lẽ mặt trời vừa thoát ra ngoài vầng mây che phủ, và một vệt nắng từ ngoài cửa sổ rọi thẳng vào mặt thiếu phụ.
Đây là lần đầu tiên bác sĩ H. có dịp nhìn rõ mặt bà ta . Khuôn mặt thiếu phụ có một nét đẹp lạ lùng, tuy nhiên vẻ quyến rũ của bà ta dường như nhờ ở nét, nửa như đam mê một cách tàn nhẫn, nửa như tuyệt vọng của bà.
Lối ăn bận cũng như vóc dáng của thiếu phụ chứng tỏ rằng bà ta là người thuộc giai cấp thượng lưu. Với hai bàn tay trắng muốt và những ngón tay thon dài, với một thân hình nẩy nở tự nhiên, với bộ y phục sang trọng và với những đồ trang sức đắt tiền, thiếu phụ lạ mặt dường như toát ra một vẻ lôi cuốn lạ lùng khiến bác sĩ H. đứng chôn chân tại chỗ, nhìn đăm đăm vào đôi mắt thiếu phụ, một đôi mắt với sự quyến rũ đầy ma quái.
Bác sĩ H. cảm thấy bầu không khí trong phòng thay đổi một cách rõ rệt với sự hiện diện của thiếu phụ. Tuy là một người can đảm, tự nhiên bác sĩ H. cảm thấy như có một luồng hơi lạnh xâm nhập vào tận xương sống khiến ông rùng mình, nổi gai ốc. Nhìn đăm đăm vào thiếu phụ, ông có cảm tưởng như, không phải nhìn vào một người đàn bà đẹp mà là đang nhìn vào một linh hồn vô vọng bị đọa đầy.
Sau khi nhìn bác sĩ H và nhếch môi cười ma quái, thiếu phụ quay mình chậm rãi bước lên lầu và biến dạng. Trong lúc còn đang ngỡ ngàng vì sự việc mới xẩy ra và đang tự hỏi người đàn bà đó là ai, bác sĩ H. được mời vào thăm bệnh cho bà Hồng Long. Sáng hôm sau, bác sĩ H. trở lại thăm bệnh cho bệnh nhân và cảm thấy hài lòng khi bệnh tình bà Hồng Long đã thuyên giảm một cách rõ rệt.
Trước khi giã từ, bác sĩ H. thuật lại cho ông Hồng Long nghe về những gì ông thấy vào ngày hôm trước và hỏi ông Hồng Long xem thiếu phụ đó là ai. Trước sự ngạc nhiên của bác sĩ H., vị chủ nhân trả lời với vẻ tuyệt vọng:
- Hừ! Tôi sẵn sàng chấp nhận bất cứ điều gì ngoại trừ việc đó.
Rồi ông cho bác sĩ H. hay rằng thiếu phụ mà ông trông thấy ngày hôm trước không phải một người bằng xương bằng thịt mà là một hồn ma đầy tội lỗi của một người đàn bà, con gái ông nội ông - tức là bà cô của ông, người đã hạ sát đứa con sơ sinh của bà, kết quả sự thông dâm giữa bà và người anh rể. Sau khi chết, hồn bà không siêu thoát được và đã ở lại ám ảnh biệt thự Phước Lộc Thọ.
Bà ta chỉ hiện ra trong một căn phòng duy nhất, nơi bác sĩ H. ngồi chờ, và mỗi lần bà ta hiện ra, chắc chắn có một người trong ngôi biệt thự sẽ phải chết.
Ông Hồng Long nói thêm:
- Lần cuối bà hiện ra là ngày con trai tôi chết đuối ở Nha Trang. Việc bà hiện ra ngày hôm qua chỉ có một ý nghĩa duy nhất: Vợ tôi sẽ không thể nào qua khỏi.
Tuy bác sĩ H. trấn an ông Hồng Long rằng ông ta không nên lo âu thái quá về bệnh tình của bà vợ vì bà Hồng Long đã có những dấu hiệu hồi phục rõ ràng và không còn trong tình trạng nguy kịch nữa, vị chủ nhân biệt thự Phước Lộc Thọ vẫn tỏ vẻ hết sức lo âu, và bà Hồng Long đã tắt thở ngay trong ngày hôm đó, mấy tiếng đồng hồ sau khi bác sĩ H. rời khỏi nơi này.
Mấy năm sau, một thân chủ của bác sĩ H. tới gặp ông trình bày về tình trạng của một người em gái. Theo bà, em gái của bà hiện bị bệnh nặng chỉ vì sự tưởng tượng hoặc vì ảo giác.
Bà thuật lại rằng, cách đó khoảng hai tuần, hai vợ chồng bà và cô em gái lái xe tới biệt thự Phước Lộc Thọ thăm ông Hồng Long nhưng ông này không có nhà. Trong khi bà và ông chồng đang nói chuyện với người đầu bếp trong phòng khách thì cô em của bà bước vào một căn phòng nhỏ kế bên, căn phòng có một cái cầu thang cũ dẫn lên từng trên.
Một lúc sau, không thấy cô em, họ bèn đi tìm và thấy cô này đang trong tình trạng khủng hoảng trong căn phòng nhỏ. Cô em hổn hển thuật lại rằng trong lúc cô đang ở trong phòng thì một thiếu phụ xinh đẹp ăn mặc sang trọng bước vào. Khi đi ngang cô trên đường hướng về phiá cầu thang, thiếu phụ lạ mặt lắc mạnh hai cánh tay khiến những chiếc vòng đeo tay kêu rổn rảng.
Lên đến giữa cầu thang, thiếu phụ ngưng lại nhìn cô gái với một ánh mắt đầy ma quái khiến cô gái kinh hoàng gào la nhưng không thành tiếng.
Nữ thân chủ của bác sĩ H. cho biết:
- Chúng tôi cười và nói với em tôi rằng chắc là nó ngủ mê hay tưởng tượng, nhưng nó cương quyết nói rằng nó đã thực sự nhìn thấy một người đàn bà.
Bác sĩ H. hỏi lại:
- Thế bà có biết người nào cư ngụ trong biệt thự đó qua đời sau khi bà tới thăm hay không.
- Dạ, khi chúng tôi tới thì ông Hồng Long đang ở trong bệnh viện và ông qua đời ngay chiều hôm đó.
Bác sĩ H. bèn giải thích:
- Em gái của bà không tưởng tượng đâu bởi vì chính mắt tôi đã nhìn thấy người đàn bà ma quái đó vào ngày bà Hồng Long từ trần.
Rồi bác sĩ H. thuật lại kinh nghiệm để đời của ông trong căn phòng nhỏ với chiếc cầu thang cũ kỹ trước khi nói thêm:
- Tôi nghĩ là ông bà không nên chế diễu hoặc tỏ ý nghi ngờ những gì cô em bà thuật lại. Nếu có thể, xin bà vui lòng đưa em bà tới gặp tôi càng sớm càng tốt.
Ngay ngày hôm sau, cô em gái tới gặp bác sĩ H. và sau khi đôi bên trao đổi những kinh nghiệm bản thân về việc gặp gỡ hồn ma thiếu phụ trong biệt thự Phước Lộc Thọ, bệnh tình cô gái hầu như thuyên giảm hẳn và chưa đầy hai tuần sau cô ta đã hoàn toàn bình phục.
Sau cái chết của ông Hồng Long, biệt thự Phước Lộc Thọ bị bỏ hoang trong nhiều năm trời, tuy hồn ma thiếu phụ còn xuất hiện một lần chót vào năm 1975.
Khoảng giữa tháng Tư năm 1975, khi miền Nam đang trong tình trạng dầu sôi lửa bỏng, một trung đội Biệt Động quân kéo về đóng quân trong khuôn viên biệt thự Phước Lộc Thọ. Các quân nhân được lệnh không được đặt chân vào bên trong ngôi biệt thự vì nơi này tuy bỏ hoang nhưng vẫn là một tài sản của tư nhân.
Một buổi chiều, nghe có tiếng động bất thường phát ra từ phía trong ngôi biệt thự, một trung sĩ tiểu đội trưởng xin phép vị trung đội trưởng cho ông vào thám thính.
Được sự chấp thuận của thượng cấp, viên trung sĩ bèn đẩy cửa hông bước vào vì cửa này không khóa. Thận trọng bước trong ánh sáng nhạt nhòa của buổi hoàng hôn trong căn nhà cửa ngõ đóng kín, khi bước tới một căn phòng nhỏ với một chiếc cầu thang cũ kỹ, viên trung sĩ bỗng giật mình khi một thiếu phụ đột nhiên xuất hiện từ phía cửa đi thẳng về phía cầu thang. Ông la lớn:
- Cô là ai?
Thiếu phụ làm như không nghe thấy, vẫn tiến về phía cầu thang trước khi bước lên.
Khi thiếu phụ lên tới nửa cầu thang, viên trung sĩ la lớn một lần nữa:
- Cô là ai? Đứng lại.
Người đàn bà dừng lại nhìn xuống viên trung sĩ với một ánh mắt ma quái khiến ông này, tuy là một quân nhân can trường, đột nhiên nổi gai ốc khi thấy như có một luồng hơi lạnh chạy suốt xương sống. Trong lúc viên trung sĩ đứng sững như trời trồng, thiếu phụ quay mình bước lên đầu cầu thang trước khi biến dạng.
Giữa lúc viên trung sĩ đang bàng hoàng chưa biết phải hành động ra sao thì đột nhiên một tiếng nổ vang lên ở bên ngoài. Ông bèn vội vã phóng rạ Một viên đạn pháo kích vu vơ của quân đội Việt Nam rớt trúng cổng biệt thự khiến một quân nhân đang canh gác thiệt mạng.
Sau ngày 30 tháng Tư 1975, biệt thự Phước Lộc Thọ bị quân đội Việt Nam chiếm đóng và từ đó người ta không còn thấy bóng ma thiếu phụ xuất hiện thêm một lần nào nữa.