Sẵn cái topic BD của thím kia mấy phần sau gió quá, nên hôm nay e cống hiến cho mấy thím 1 truyện có thât 100%, ko 1 tí gió máy, ko 1 chút mắm muối, những gì có trong thời gian 2 tháng xảy ra sự việc em đều nêu hết theo đúng trí nhớ.
Còn về hình thì trước đây em ko có chụp, nên giờ cũng ko có mà chứng mình cho mấy thím, tin hay ko thì tùy
Mô tả sơ lược:
Hồi tháng 4/2012, em, cậu em tên H, và dì em tên T, thuê 1 căn nhà nguyên căn ở cuối hẻm Nguyễn Giản Thanh – khu vực Công Viên Lê Thị Riêng, Q.10, HCM.
Hẻm này khá rộng rãi thoáng đãng, khu này cũng toàn là dân quân đội ở, nên vấn đề an nình tương đối tốt, lại cả gần công viên, chợ, bênh viện, siêu thị … lại đối diện nhà là khu phòng trọ cao cấp 4 tầng tối nào cũng có mấy em mặc váy đi vứt rác nhìn chỉ muốn đớp , lại ngay trung tâm thành phố, xét tổng thể, đây là căn nhà vị trí tương đối là thiên thời, địa lợi, nhân hòa . Cơ mà ba cậu cháu em đã lầm khi tin vào cái vị trí lý thuyết trên bản đồ mấy thím ợ …
Bắt đầu những câu chuyện khó hiểu sau 1 tuần dọn tới:
- Đầu tiên, phải kể đến 1 chuyện rất cơ bản, hầu hết chủ nhà trọ cho thuê, nếu ở cùng nhà chủ, thì họ thường sẽ cho thuê lầu trên, đằng này, bà chủ lại cho thuê ở tầng trệt, bà ý và thằng con trai ở lầu, lối lên lầu đc ngăn bằng một tấm ván ép dày chỉ vừa đủ để dắt chiếc xe máy đi vào hoặc ra 1 chiều.
- Căn này khá rộng, dài 15m, rộng 6m => 90m2 diện tích sử dụng được, vị trí trung tâm thành phố, nhưng giá lại khá ổn: 3tr/month. Thời đó, theo em biết, tầm nhà như thế phải 5tr hoặc hơn.
– Trong vòng 1 tuần ở đấy, có hỏi thăm được lịch sử thuê phòng căn này ko mấy bền lâu. Trước tiên là 1 nhóm 5 a sinh viên Bách Khoa, thuê căn đó trong cọc 5 tháng, nhưng chưa đầy 2 tháng phải chuyển đi. Sau đó là 1 cặp vợ chồng và 2 đứa con, thuê chưa đầy 1 tháng cũng đi nốt, hỏi lý do thì đều là ko hợp nên chuyển đi. Điểm chung ở đây, cả 5 anh sinh viên và cặp vợ chồng, khi tới thuê họ đều không bao giờ nằm trên cái giường ở phòng khách, họ chỉ sử dụng căn bếp và gần như hoàn toàn bỏ ko sử dụng phòng khách.
Chiếc giường kì bí
Lúc mới đến, có thêm 1 ông cậu lớn nữa, gọi là HI (là anh ruột của cậu H và dì T), ông này ngày xưa lúc còn ở nhà ngoài quê, ông bà nhập thường niên, từng một thời bị vong trong họ ám, bệnh tật liên miên, tới khi ổng được thầy giúp chữa khỏi thì cũng là lúc ổng viết được bùa chú .
Hôm dọn nhà tới đây, cậu HI nghi vấn ngay chiếc giường ở phòng khách. Bốn góc chân giường đều cột một sợi vải màu trắng, một cái nệm cuộn sẵn trên giường đã bọc kĩ bằng 2 lớp bọc nhưng vẫn nhìn thấy có vết thẫm lớn giống như nước màu thấm lại, hồi đó cũng ko nghĩ là máu . Đầu giường có hộp tủ và để sẵn chìa khóa, thử đút chìa vào mở thì vừa đút vào khóa đã gãy
Hỏi bà chủ thì chỉ nhận được câu trả lời qua loa: Của người ở trước bỏ lại.
Những biến cố bắt đầu xảy ra trong tháng thứ 2 ở căn nhà này:
Chuyện bắt đầu xảy ra trong nhà tắm.
Nhà tắm này lúc mới dọn tới, em và cậu phát hiện có 1 cái kệ, đặt khá cao so với kệ để dụng cụ tắm giặt thông thường, phía trên trần nhà tắm chỗ cái kệ lại có vết sơn đen đã cũ, kì lạ ở chỗ, vệt sơn này như kiểu che đi 1 vùng gì đấy rất bất bình thường, chứ ko giống như trám vết nứt hay gì khác, ngay trên cái kệ cũng có những vết thâm đen, theo em suy đoán đây là 1 trang thờ, hơn là kệ đựng.
Trong 3 tuần đầu mới ở, không có vấn đề gì ngoài việc gián nhiều vô đối từ cái giếng trời và ống cống nhà tắm, nó bò lên liên tục, tối ngủ thì như cái ổ chuột luôn. Nhưng sang tuần thứ 4 thì chuyện hay ho bắt đầu.
Chả là ông cậu H em, tự dưng nổi hứng mua về bộ gương soi gắn trong nhà tắm, để lên đấy bàn chải và kem đánh răng, và 1 chiếc lược (mọi khi ổng để mấy đồ linh tinh này ngoài gian bếp). Đặt cái gương ở đấy một hôm, sáng hôm sau chuyện lạ xảy ra.
Em ngủ dậy đi rửa mặt, thấy nước vấy đầy trên mặt gương, nhìn như có vệt bẩn trong mấy cái bọng nước vấy đó, nhà tắm có mùi hôi hôi dị dị rất khó chịu, có vài sợi tóc dài còn vướng trên cái gương đấy. Lúc đấy em cứ tưởng dì em dùng nó, nhưng hỏi thì dì ko dùng vì trong phòng dì cũng có riêng những dụng của của dì, cứ thế được vài 3 hôm, cũng không nghi vấn gì lắm, cho đến hôm thứ 5 sau khi gắn cái gương, cậu em chửi trong trong nhà tắm chửi ra:
Cậu: Đứa nào ăn ở dơ, chải cái lược đen thui mà không rửa vậy
Em: Cháu không chải, đâu có ĩ ngựa như cậu
Dì: Tui có lược trong phòng rồi chải chi của ông
Cậu: Tóc dài đầy cái lược, cái này là con út chứ ko có ai zô đây, sao mày dơ vậy út
Dì: Tui không có dùng cái lược đấy
Tới đoạn này em ngờ ngợ cách đây mấy hôm, mới hỏi dì:
Em: Cách đây 2 hôm, cháu ngủ dậy cũng thấy dính mấy sợi tóc dài trên gương
Dì: Hôm đấy 9h dì mới dậy, mày dậy trước dì mà
Em: Ủa vậy dậy rồi mới đi đánh răng hả, cháu tưởng dì dậy sớm bất thường chớ
Dì: Đâu có, mày có nhớ nhầm không?
Mà đúng thế thật, hôm đấy là chủ nhật, dì em thường dậy muộn vào chủ nhật, lúc dì đi đánh răng em cũng thấy. 2 dì cháu bắt đầu nhìn nhau với ánh mắt cùng 1 nghi vấn, ko lẽ có ma. Nếu có ma thì sao ở cả tháng nay rồi không thấy gì ngoài chuột với dán ?
Sáng hôm sau, vẫn dậy sớm như mọi ngày để đi học, lại chỗ cái gương lấy bàn chải đánh răng thì em giật mình, vì giống như có ai đấy đã dùng nó lúc tối . Và cái lược, nó bị dính đầy vết đen, như kiểu dùng nó để chải lên cái chổi dính bùn đen vậy, lại có thêm vài sợi tóc dài dính trên đấy, và vẫn cái mùi hôi hôi dị dị cách đây mấy hôm, nhưng lần này lại không có nước vấy trên mặt gương, hơi thốn và lành lạnh, em ngay lập tức lên phòng trên gọi cậu dậy:
Cậu: sao kì vậy, mới tối qua tao chà xà bông sạch rồi
Em: sao cháu biết, cháu có mấy khi dùng lược đâu, với lại tóc cháu đâu có dài vầy
Cậu: không lẽ con út
Em: dì qua bên cậu HI ngủ hồi tối, làm gì có ai dùng
Cậu em vốn là người vô thần, không tin vào mấy chuyện ma cỏ, mặc dù ở quê thì bà ngoại, cậu HI hồi còn ở ngoài đó gặp liên tục, ổng cũng từng chứng kiến.
Riêng em nghi vấn bắt đầu lớn lên, khi mà 2 hôm gần đây ngủ cũng liên tục bị bóng đè, nhưng không phải bóng đè thông thường, mà là hiện tượng bóng đè hoàn toàn khác, ma quái và mệt mỏi hơn nhiều.
Nói sơ qua chút về chuyện bóng đè
Cái này thì bình thường, hầu hết ai mệt mỏi hay làm gì đấy nặng suy nghĩ, hay tập gì đấy thì “được” bóng đè, nhưng trong căn nhà này, em lại bị bóng đè 1 cách hoàn toàn khác, kể từ cái ngày lần đầu em nhìn thấy mấy sợi tóc và nước bẩn trên gương, em bị thường xuyên hơn. Lạ ở chỗ, đêm ngủ không bị, lúc trưa hoặc sẫm tối, nếu nhà chỉ 1 mình em lại bị. Thông thường bóng đè chủ yếu là ko có gì khác ngoài cảm giác nặng toàn thân, ko nhúc nhích được, đằng này, mấy lần gần đấy em lại nhìn thấy mặt … quỷ, giống kiểu bọn gì trùm nguyên cái áo lên đầu rồi bay trên chổi trong Harry Potter, hay như chúa tể The Lord of the Rings ý, ko hề thấy mặt, rồi nó cứ lao chầm vào em, toàn bộ tay chân cảm giác bị nó nắm hết rồi, chỉ cần nó áp mặt vào là hút hết …. toàn bộ lông mũi em luôn . Mấy ngày đó cứ nghĩ do ám ảnh phim, nên cũng ko nói cho dì và cậu biết, cũng mau quên đi những lần bóng đè đấy, đến hôm nay xảy ra chuyện trong nhà tắm thì e cảm giác rùng mình hơn.
Em vốn nhát từ nhỏ, bởi thế chuyện tâm linh cũng có tin và rất ít khi chống, biết thì tôn trọng, niệm phật khi cảm giác như ai đó sau lưng.
Về dì em, từ cái buổi tối dì qua nhà cậu HI ngủ, mấy ngày sau dì cũng ít ở nhà hẳn, mọi khi dì đi làm thì trưa hay về nhà nấu cơm rồi ở nhà 1 mình, có hôm thì có em ở nhà, có hôm ko. Đằng này nguyên 1 tuần đấy, hầu như cả tuần chỉ 1 mình em ở nhà buổi trưa. Chiều mỗi khi dì về đều gọi điện hỏi có nhà ko mới về, còn ko thì hầu như đợi em chạy thể dục bên công viên về dì mới về.
Xong có 1 hôm, hình như hôm đấy là ngày thứ 7, trong tuần phát hiện vụ chiếc lược luôn, hôm đấy em học thực hành nên về sớm, trưa về chạy xe vừa đông, vừa nắng, về nhà bật quạt thế là phiêu phiêu rồi ngủ luôn, lúc đấy vừa về tới nhà buồn ngủ quá, nên không bật điện, cả nhà tối đen luôn, ánh sáng giếng trời ko đủ làm sáng căn bếp, mọi hôm ở nhà 1 mình thì trong nhà luôn bật điện sáng. Vừa chợp mắt được 5 phút thì lại bóng đè, vẫn cái con quỷ ko thể thấy mặt đấy, nó như hiếp em ý, em cứ giãy dụa hết sức, cảm giác như bất lực, khi mà nó nắm toàn bộ tay chân, lúc đấy vừa bị đè, vừa trong cơn mê, cứ nghĩ là thật mấy thím à, em còn chửi nữa, vô vọng mãi cho đến khi hình như bên ngoài có tiếng loa ông chú thu mua đồng nát đi qua, nó mới thả em, lúc đầy như kiểu nó vừa buôn tay là em ngồi dậy luôn, mở mắt ra thì … mồ hôi đầy người dù quạt đang bật thẳng vào em, đang trong tư thế ngồi như lúc bật dậy trong giấc mơ. Chưa kịp chửi con quỷ thì … cốp cốp bộp bộp, âm thanh phát ra trong nhà tắm một cách bất thường, nói thật là, trong cái cảnh tối tăm đấy, lại vừa bị con quỷ chó chết nó đè, lại thêm tiếng động bất chợt như thế, thực sự em thốn đến qua rốn luôn, ko cần suy nghĩ, em lao thẳng ra cửa chính, mở cửa rồi đứng ở ngoài nhìn vào … 1 khoảng tối hun hút sâu dần vào trong căn bếp, vừa hãi, vừa run, nhưng cũng khó hiểu sao trong nhà tắm lại có tiếng bộp bộp như thế …
Định thần lại, em lấy hết can đảm của 1 con chuột nhắt , bật từng bóng điện từ phòng khách vào tới nhà bếp, trên tay ko quên cầm theo cặp song chổi diệt tà (1 chổi xương quét sân 1 chổi mềm quét nhà, cảm giác như cầm 2 thanh kiếm 1 tay exc hồi chơi MU ý mấy thím ). Đi từ từ đến nhà bếp, em với bật công tắt điện bằng cán chổi chổi, vừa bật bóng gian bếp lên, như có 1 tia điện chạy toàn người, cảm giác dựng hết lông đang có và rùng mình 1 phát, em nhìn hẳn vào trong nhà tắm thì … không thấy gì cả
Đèn nhà đã sáng, trong tay lại có song chổi, em can đảm bước tới nhà tắm như 1 chiến bình Muonline, bật điện nhà tắm lên thì … 2 chai lăn khử mùi cùng với mấy chai dầu gội em để trên cái kệ nó rớt lăn lóc, dưới nền có nước nhưng lại từng giọt từng giọt xung quanh kệ và vòi hoa sen, đồng thời không thể thiếu là … vài sợi tóc dài đen ám ảnh (còn chiếc lược thì cậu e 3 lần chà sạch vẫn bị dơ vào hôm sau, ổng chửi đổng rồi vứt luôn, toàn bộ bàn chải đánh răng đem ra ngoài gian bếp để).
Nhìn cảnh tưởng trong nhà tắm, đồ vật rơi rớt một cách khó hiểu, mấy sợ tóc này đếu đâu ra mà 1 2 ngày lại có vài sợ, 1 2 ngày lại có vài sợi, em nói to luôn:
“Bà dì ăn ở kiểu gì tóc rụng miết, rụng xong ko vất lại để trong nhà tắm, chiều nay về tao chửi cho biết, còn đậu má con chuột nào phá rớt đồ ra đây tao ko đập chổi vào mặt tao ko làm người”
Em lúc đó ko hiểu sao cảm giác nói thiệt to nó lại đỡ sợ hơn mấy thím à, mặc dù đúng là có chuột thật, nhưng làm sao nó leo lên được hơn 1m8 để leo lên trên kệ, chưa kể 4 bức tường đều ốp gạch men ? Hơn nữa vụ tóc làm em giấy lên nhiều nghi vấn hơn, cho tới buổi chiều hôm đó, nhiều câu chuyện từ dì em kể ra làm em són tận óc và bắt đầu sợ sệt mỗi khi bước vào căn nhà đó
Có vụ này quên nói, đó là sóng điện thoại, các thím nghĩ xem, căn nhà nằm ngay trung tâm thành phố, em nghĩ dù có chui xuống hầm cống cũng có sóng, đằng này, cứ xuống tới nhà bếp là mất sóng hoặc sóng rất yếu, nhưng mà cứ vừa bước qua ranh giới nhà bếp và lối hành lang lên phòng khách thì sóng đt bình thường trở lại.
Sau khi nghi vấn mấy chai dầu gội và lăn mùi, vài sợi tóc, em cũng chả đủ gan mà ở nhà lâu hơn, để đèn đóm sáng cả nhà, khóa cửa chạy qua trường ngủ luôn, vì hôm đó 3h chiều còn học.
Hôm sau chủ nhật, cả dì và cậu ở nhà đầy đủ, nên hầu như ko có chuyện gì xảy ra, cả tuần sau luôn, em thấy ơn ớn nên cũng ít khi về nhà, toàn sáng đi, trưa ở lại trường, chiều về sớm xách giày ra công viên banh bóng, đá cầu tầm 7h – 8h về thì đã có cậu ở nhà nên cũng đỡ. Tuần đầu tháng thứ 2 ở nhà này xem như yên ổn.
Cậu em thì đi suốt ngày, tối về lại có đông đủ người, nên ông chả thấy chuyện gì lạ xảy ra, có điều dì em, có 1 hai hôm ôm gối ra hành lang thông nhà bếp và phòng khách ngủ gần em, có ôm thì lại bảo em vào phòng ngủ cùng, nhưng lại không ngủ trên giường, mà nằm 1 góc phòng, vì căn phòng này khá rộng, nên dù đem cái giường vào để cũng còn dư 1 khoảng lớn đủ cho 3 người ngủ dưới đất.
Đặt biệt, bình thường e với cậu ở nhà thì thôi, chứ có dì là hầu như ko khi nào bả tắt tivi, dù mở để ko xem, còn không là ko tắt cho tới khi đi ngủ, hoặc dì ko còn ở nhà bếp. Cậu em thì như đã nói, ổng vô thần nên cứ nhằn vụ để đèn, riêng em, thấy dạo này bà này sao sao, như kiểu sợ sệt cái gì đấy. Cửa sổ của căn phòng với giếng trời trước cũng hay mở, dạo này đóng tịt luôn, còn cái giường thì xem như bỏ luôn ko nằm, con cá heo bông gấu dì mua cho cũng không ôm, vất hẳn trên giường, và với 1 người tâm linh, cảm giác không lành nó dần lớn trong suy nghĩ của em, mặc dù thắc mắc có hỏi dì, nhưng bà chỉ nói kiểu qua loa:
“Làm gì có ma”, “ai làm gì dì đâu mà sợ”, “ngủ trên giường nó nóng nên ngủ dưới đất” … dù nói là vậy, nhưng em vẫn thật sự rất nghi ngờ, hơn nữa, trong mấy ngày dì qua nhà cậu HI chơi, có lần cậu HI gọi điện em hỏi ở nhà bình thường có thấy gì ko, nhà đấy ở ổn không, tất nhiên lúc cậu hỏi thì e chưa gặp vụ kia, nên cứ trả lời bình thường, giờ nghĩ lại phải hồi đấy nói sớm vụ tóc rớt với nước bẩn dính trên gương thì đâu phải chịu thêm 2 tuần sợ hãi và 1 tháng tiền nhà sau đấy
Sang đến tuần thứ 2 của tháng thứ 2, cứ ngỡ cuộc sống được yên bình, ngờ đâu ngay chiều thứ 3 dì em bảo về quê, có giấy tờ cần làm gấp, cứ nghĩ chắc thế thật nên thôi ko để ý làm gì. Chiều hôm đấy chở dì ra bến xe xong, về tới nhà thì mẹ em gọi:
Em: mới đầu tháng con chưa đói, để mai con đi chơi xong về xin tiền rồi cho chưa muộn mà
Mẹ: mày làm gì mới đầu tháng mà hết tiền, đi chơi hết tiền thì tự nhịn đói hết tháng nhé con
Em: thì lâu lâu đi xa một hôm, xuống nhà thằng bạn cùng lớp chơi chắc không tốn nhiều
Mẹ: ừ coi đấy, phá hết đi rồi năm sau không cầm bằng về thì đừng mong tao cấp tiền nuôi tiếp, ở nhà ba đang cần người giám sát công kia
Em: con biết rồi, mà sao tự nhiên gọi chửi 1 tăng đầu tháng vậy?
Mẹ: Thuốc tuổi mọi năm ông tư đưa còn không, để đâu.
Em: còn, để trong ví, nhét trong cặp, sao thế ?
Mẹ: nghe nói chuyển nhà trọ mới, ở thấy sao, tối ngủ có gặp gì không ?
Em: ủa sao mẹ biết, hồi tháng trước bình thường, tự dưng tháng này lâu lâu mơ ác mộng với thấy dì út ít ở nhà lắm.
Mẹ: ừ coi cẩn thận, thuốc đấy năm nào mày tai qua nạn khỏi cũng nhờ nó, giữ cho kĩ, bỏ trong bóp nhưng ko được để dưới @ss, còn dì út thì mẹ không biết.
Em: ủa mà sao tự nhiên hỏi vậy, có gì lạ à
Mẹ: thì đâu có gì đâu, hỏi thử thôi, mai dì út về mẹ hỏi thăm sau, vậy nhen.
Em thấy không lành rồi, nói thật, từ nhỏ đến lớn, rất nhiều lần mẹ em linh cảm đúng 100%, và mỗi lần mẹ cảnh báo cái gì đó, thì y như rằng gặp chuyện, ko lớn nhưng cũng đủ làm em cẩn thận hơn.
Quote:
Nhờ hồi mới vào SG, cậu dẫn đi bơi, em tới giờ chưa biết bơi, hôm ấy thế ếu nào nổi hứng vào hồ 4m, đang ôm bờ thì thằng nhồng nào nó kéo em phát hụp luôn, uống gần no bụng nước thì cậu em với ông cứu nạn mới lôi lên được, tưởng tai nạn nhỏ, ai ngờ, hôm đó về mẹ gọi vào khóc như mưa, hỏi có đi đâu ra sông ra suối không, trưa hôm đấy mẹ em mơ em bị đuối nước , trong giấc mơ thì em ngồi xem gà khỏa thân luôn rồi . Lúc đấy phải chối là ko có, chắc do suy nghĩ nhiều, nhưng sau vụ đó thì em tởn mấy thím à. Còn nhiều vụ lắm, mà kể nữa thì lan man.
Còn nói về thuốc của ông ông tư, thì nó như là bùa hộ thân, tết mỗi năm ông đều viết cho nhà em mỗi người 1 lá, theo tuổi, bỏ kèm theo người, giống như ông bà phù hộ, nên hạn chế để dưới mông, trừ bất khả kháng khi đi ko đeo balo hay cái gì đó cao cao trên người, cho đến tận bây giờ dù muốn hay ko em vẫn phải có nó, thực sự cảm giác an toàn hơn khi em mang theo người. Và nhờ lại mấy lần bị bóng đè, cùng với buổi trưa đó, thì đúng là cái ví em để dưới cốp xe dựng ở phòng khách, ko hề đem theo người như mọi khi.
Trở lại câu chuyện, lại thêm nghi vấn, sao mẹ bỗng nhiên gọi điện hỏi thăm, với giọng nghiêm túc như thế, hơn nữa, chuyện hỏi thăm dì là sao, nhà em cách ngoại 60km, hỏi thăm sơ qua thì điện thoại được rồi, sao lại chờ dì về rồi mới hỏi. Lúc này em hoài nghi về cái thứ tâm linh trong nhà, nghĩ về con quỷ không mặt, về vụ rớt đồ (em vẫn chưa kể dì với cậu) trong nhà tắm trưa hôm đó, rồi mấy lần ngủ nghe cộc cộc ở nhà kế bên, nghĩ lại có mấy lần rỗ xoong chén dự dưng nghe cái sụp trong đêm tối … nghĩ lại nếu có thật thì chắc em hoặc là vía nặng, hoặc là giọng to gió lớn nên ác tâm linh, đủ sức chống lại mấy lần bóng quỷ đè, mấy lần ở nhà 1 mình, nhiều lúc sẫm tối hoặc trưa ko bật điện, ngồi quay lưng ngược lại phía nhà tắm, và mường tượng ra có 1 con quỷ, ko có mặt, có tóc bị rụng, đang nhìn mình từ phía sau khi mình ngồi máy tính … thốn tận rốn
Tiếp tục ợ, e viết tiếp đoạn đưa dì út về quê xong nhận cuộc gọi của mẹ.
Tối thứ 3 hôm đó, dù thắc mắc cuộc gọi của mẹ, nhưng lại nghĩ đến chuyến đi chơi nhà thằng bạn thì lại quên hết, hôm đó em đi trong đêm luôn, 9h xuất phát, em chơi tới chiều thứ 5 về, cũng là hôm dì em vào lại SG, tường thuật lại những câu chuyện ám ảnh mà dì gặp phải. Đồng thời, cũng là lúc cậu em thừa nhận 1 phần sự tồn tại của tâm linh. Chứng kiến bà ngoại, cậu HI bị nhập thì ko tin, đến khi bị phá mới tin, giờ nghĩ lại mắc cười ông cậu H.
Chiều thứ 5 hôm đó về tới nhà khoảng 3h, người ngợm đi xa về nóng nực, khó chịu như thế nào các thím cũng biết rồi đấy, nhưng nói thật, vừa về tới nhà em lạnh gáy . 3h chiều, thời tiết mùa hè, lại vừa đi xa về, em đảm bảo 10/10 người chỉ muốn đi tắm ngay cho sạch sẽ, ngặt nỗi, nghĩ tới cái nhà tắm thì lại sợ, thế là em vào nhà lấy ít đồ sạch rồi chạy sang hồ bơi gần công viên LTR tắm, chịu tốn tí mà thôi kệ, cho an tâm
Em tắm sạch ở nhà tắm bể bơi rồi mới lên bể, dạo dạo xem có gái bikini ko mà giờ đó thì ít người quá, nên thôi lại thay đồi rồi về nha, lần này em mạnh dạng hơn, đèn sáng át bóng tối, thay vì ngồi dưới nhà bếp, em ôm lap lên phòng khách ngồi ngay trước cửa chính luôn, lúc đấy em quay ngay xuống nhà bếp chửi thẳng: “Bố mày chơi với ánh mặt trời, ma cỏ ngon thì nhào ra đây, chổi đây tao tiếp hết “
Rất hổ báo, thế mà nhìn lại quên adapter con lap, em nghĩ thấy thốn rồi, không lẽ mò xuống bếp lấy, điện sáng đấy, cơ mà nhỡ mò xuống nó bay ra chơi thật thì bỏ bu . Ý tưởng hay lóe lên, vào phòng cậu gần hơn, với hi vọng tìm cậu bỏ quên sạc ở nhà, ai ngờ tìm sạc thấy … giun mấy thím ợ, là mấy con giun vẽ trên lá bùa, nhưng đây là vẽ trên mấy miếng ván ép trong phòng cậu, quanh chiếc giường nhỏ của ổng. Rất quái lạ, rõ ràng cách đây 3 ngày lúc em đi chơi phòng cậu làm gì có mấy con giun này, 3 ngày nay ổng ở nhà 1 mình không lẽ có biến . Hơn nữa cậu thuộc dạng vô thần, bùa chú ổng bao giờ tin đâu, giờ lại vẽ đầy trong phòng .
Lại vướng vào vòng nghi vấn thì có tiếng xe bên ngoài, ra là chị T, gấu cậu H sang:
Chị T gấu cậu H em được 2 năm, chị là người Hoa, gia đình chị lại có ba chị cũng biết chút ít về bùa lá của người Hoa, cho nên …
Em: ủa chị T qua chơi à
C T: ừ, chị đem đồ ăn qua cho anh H, cháu với bé út ăn
Em: cho mình em ăn thì được, chứ dì út hồi sáng ngoài quê vào bên nhà cậu HI tới giờ sao chưa về, cậu H đi làm rồi, em mới đi LA về
C T: ừ chị biết rồi, anh H bảo chị qua đây chờ, tí ổng về chở qua nhà cậu HI
Em: ủa qua nhà cậu HI chi ?
Chị T ngoái đầu nhìn sâu vào nhà bếp rồi bảo nhỏ:
C T: N ra ngoài này đi rồi nói. Mấy bữa nay ở nhà này em có gặp gì lạ không?
Em: Chị là người thứ 3 hỏi em câu này rồi ?
C T: Vậy là N cũng biết rồi hở
Em: Ra mấy con giun trong phòng cậu là chị vẽ à
C T: Có đâu, anh H qua hỏi ba chị xong về ổng vẽ lại lên tường.
Em: ổng trước giờ có tin vụ bùa chú đâu sao tự dưng hôm nay lại vẽ vậy ta
C T: Chị cũng không biết, không có nói chị, mà tự nhiên tối hôm qua sang nhà hỏi ba chị cách vẽ ít bùa rồi về vẽ theo
Em: ông này tao lao, vẽ bùa đâu phải ai cũng vẽ được, vẽ có giống mà không có niệm lực cũng có tác dụng gì đâu, hèn gì như mấy con giun
C T: ừ, mà nhà có ma à, anh H giấu không kể chị, nhưng mà ba chị nói mấy nét vẽ ổng chỉ là để chống ma trong nhà, nên chị mới hỏi em.
Em: vậy là em nghi vấn đúng rồi, chắc chiều nay qua cậu H nói vụ này, chị thấy em bật điện sáng mà ra đầu cửa ngồi là hiểu rồi
Như vậy em nghi vấn không sai. 2 chị em đợi được tầm 30 phút sau cậu H về, sớm hơn mọi khi, 3 người rồi nên vào nhà đỡ sợ, chờ cậu tắm xong rồi vác mông sang nhà cậu HI, nơi bà dì đang ôm ấp bao nỗi sợ hãi bấy lâu chia sẻ đều cho 2 cậu cháu cùng chung ám ảnh
12h nhớ lại em đang nổi da gà từng đợt
Trong sài gòn, cậu HI, cậu H, dì Út và em là bốn người dòng họ ruột thịt, tuy nhiên do cậu HI và mợ L ở ghép được gần 5 năm trời nên họ ở riêng, như 2 vợ chồng, còn 3 cậu cháu thì ở chung. Do đó lâu lâu mọi người tụ họp thể nào cũng có 1 bữa ăn ra trò với thịt heo luộc, đĩa rau xanh, trứng gà luộc, chén nước mắm nhà ngoại ủ bằng cá cơm biển hòa quyện với ớt sim xanh thơm gắt, tỏi con tạo nên một mâm bánh tráng cuốn đậm đà bản sắc đất Phú, thêm cả thịt gà vườn nhà ngoại đem vào nữa, ôi nghĩ lại mà thèm (dù mới chủ nhật tuần trước em mới ăn xong )
Tuy nhiên, bữa ăn ngon chỉ để no bụng, chứ không thể làm mờ đi vấn đề chính được bàn tới, cậu HI là người mở đầu:
Cậu HI: bữa nay mấy đứa qua ăn, trước là đón út mới vào, 2 là nói về căn nhà mấy đứa đang ở. Anh Ba nói sao Út?
Dì Út: anh Ba nói là trong tuần tới phải chuyển đi gấp, chứ ở tiếp tới cuối tháng đằng nào cũng có người gặp chuyện, em, anh H hoặc thằng N.
Cậu H: út mấy bữa gặp chuyện gì kể nghe xem
Cậu HI: thằng N mấy bữa trước ở, có thấy gì không
Em: “kể tóm tắt những chuyện em gặp phải”
Cậu HI: vậy là anh ba nói đúng rồi, không phải một, mà là nhiều vòng
Dì Út: thì bữa em nói đó, giờ kể lại cho anh H với thằng N nghe, bữa ở nhà dì không dám nói:
Hồi mới vô ở không sao, nhưng mà từ khi đem cái giường vô phòng là gặp. Mấy bữa đầu em ngủ mơ thấy có con bé nó cứ giành con cá heo, con bé này nhỏ tuổi, tầm 12 13 tuổi, mà nó kéo con cá heo em tỉnh dậy thấy gần rớt xuống giường luôn, có bữa nó kéo không được nó kéo tóc em, có hôm dậy tóc bị đứt đầy giường. Xong mấy hôm sau em không ôm bữa thì không mơ thấy nó giành nữa.
Được 2 hôm, hôm bữa chiều anh H chửi chiếc lược bẩn, trưa đấy em ngồi dưới bếp chỗ giường xếp thằng N ngủ ăn cơm, tự nhiên có 1 ông đán ông chạy từ trong nhà tắm ra lao lại giành tô cơm của em, giật mình nhìn lại không thấy ai hết. Xong có mấy bữa có em với thằng N ở nhà, nhìn vô tivi thấy ông đấy đứng sau nhìn 2 đứa, nhìn lại thì không thấy nữa.
Sau đấy thì ngày càng nặng hơn, gần 1 tuần liền em ngủ mơ thấy ông đấy với con bé đứng cuối giường nhìn em ngủ, hôm nào em đóng cửa phòng thì đứng ở ngoài giếng trời nhìn vào. Cho nên mấy bữa dì mới kêu thằng N vào ngủ cùng.
Nghe đến đoạn này em … giật thót mình mấy thím ạ, ngay lúc đấy em nhớ đến 1 chi tiết lạ:
Giờ nói mới nhớ, bữa đấy rõ ràng con cá heo mình để trên giường, sáng dậy thấy nó nằm dưới đất là sao, cháu tưởng tối dì lấy xuống ôm, hèn gì cảm giác là rớt cái gì lên chân mà do đang ngủ nên không để ý.
Dì út tiếp: không có, nó phá rớt đấy, bữa đấy có mày dì ngủ 1 mạch tới sáng không bị gì hết
Có mấy hôm em ở nhà một mình buổi trưa, đang ở trong phòng tự nhiên dưới nhà tắm rớt đồ, em không dám xuống nhặt lên, thì bỗng nhiên trước cửa phòng có người chạy qua nữa
Cậu H: mày xạo hay thiệt vậy, sao lúc đấy mày không nói tao
Cậu HI: nó nói cho mày chửi nó
Mợ L: đúng rồi đó, em không có tin mấy chuyện này, nó nói để em chửi nó, với lại sao mà kể trong nhà đấy được, thằng N nó gặp nhẹ nhẹ, út nó biết nó còn chưa dám nói. Nhưng riêng H, tí nữa chị kể chuyện này cho em, miễn em chịu kể chuyện hôm kia là biết liền ..
Nói thiệt, kể đến đấy, cũng thấy bà dì em gan lắm rồi, những hơn 1 tuần chịu đựng liên tục ông nào đấy với con bé nó quấy, mà vẫn ở trong phòng đó được, thi thoảng còn ở nhà 1 mình nấu cơm cho 2 cậu cháu ăn lúc sẫm tối nữa
Sơ về nhân vật anh Ba, đây là anh Ba họ, cũng là một ông thầy có tiếng ở khu nhà máy Đường Tuy Hòa, ông này thì ít cho thuốc, chỉ toàn xem chuyện, nhìn người rồi bắt mạch tâm linh rồi chỉ cách hóa giải. Ông Tư thì cả hai, ông này vẽ bùa, thuốc hệ mệnh, lâu lâu có mấy câu chuyện trị vong mà người xung quanh kể, chỉ biết khấn phật mong sao không phải nhờ tới lúc ổng trị giúp.
tiếp:
Câu H: vậy mấy bữa nay về để hỏi anh Ba hả?
Dì Út: đáng ra em không về, nhưng mà anh Ba bảo về, với chuyện này em chưa nói anh HI chị L luôn, chuyện này em sợ thật sự
Hôm tối chủ nhật tuần trước, em không mơ thấy ông đó với con bé nữa, mà mơ thấy một đứa con gái, nằm cạnh em trên giường, nó lớn rồi, như em vậy, lần đầu tiên thấy nó, nó nằm cạnh đấy nhìn em. Xong em sợ quá, ra ngoài hành lang ngủ gần thằng N thì hết.
Tối hôm thứ 3, đang đi trên xe ngủ, em mơ thấy nó nằm ngay chỗ em ngủ mọi khi trên giường, chết trắng bốc, máu chảy ở cổ tay. Như kiểu nó đang tự tử.
Em về lên bà chú Tư thì ổng bảo là may mắn, nó chỉ phá với cảnh báo chứ không có ám theo, nhưng mà nhà đã vậy thì lo chuyển chỗ khác ở, chứ cúng cũng không được, vì nhà này không có thần giữ của, cúng rồi nó rủ vô đông, mai mốt cũng thiếu nó phá cũng vậy à.
Lên nhà anh Ba cũng bảo tương tự
Câu chuyện bà dì kể xong, em thì sởn da gà, cậu HI mợ L thì bất ngờ với vụ đi trên xe về quê mà vẫn bị báo mộng ở nhà trọ, riêng cậu H thì đang trầm ngâm gì đấy, em mới hỏi:
Em: ủa sao tự nhiên cháu đi chơi mấy bữa về thấy phòng cậu vẽ bùa vậy
Cậu H: tào lao, tao tập học tiếng Hoa
Mợ L: thôi đừng chối, học tiếng hoa hay học vẽ bùa trừ ma
(mợ L biết cũng dễ hiểu, chị T và cậu HI mợ L vốn có liên lạc thường xuyên, vì tính khi cậu H rất chống đối, việc chị T tuy là gấu nhưng cần anh chị lớn giúp đỡ nữa, do đó chắc chắn cậu H qua xin bùa bị chị T mách mợ L )
Cậu HI: bữa kia ở nhà 1 mình em thấy gì mà vẽ bùa H
Cậu H: thì có gì đâu, thấy nó âm u nên vẽ đại cho nó xua đuổi âm khí
Đến đây thì ai cũng hiểu vấn đề, có điều ông cậu H vốn bướng nên không chịu kể chuyện ổng gặp cách đấy 2 hôm.
Mọi việc xong xuôi, cuối cùng thống nhất nghe theo người lớn sẽ chuyển phòng trong tuần tới, còn đêm đó, để đảm bảo cho dì Út ngon giấc, cả cậu HI, mợ L, chị T và gấu dì Út qua ngủ luôn, đêm đó bỗng nhiên thấy căn nhà đầy sinh khí đến lạ. Mọi người ngon giấc cho đến sáng hôm sau thì sự thật phơi bày dần, chỉ 1 phần.
Sáng hôm sau do mợ L đi làm, gấu dì Út cũng về đi dạy nên 2 người này về trước, còn em, dì Út, cậu HI, cậu H và chị T (đêm trước đó về nhà ba chị viết cho cái bùa xịn cầm qua) quyết tâm khai phá hộp tủ trên đầu chiếc giường.
Khóa bị gãy, chỉ còn cách là nạy nó ra, nhưng mà nói thật, đến cái nạy hộp tủ cũng khó, mặc dù nhìn lớp gỗ đấy, đạp chơi chơi có khi cũng vỡ rồi, nhưng không hiểu sao dùng thanh sắt công trình cỡ ngón cái ý, nạy 1 lúc mở đc hộp tủ.
Nạy xong bên trong phát hiện … 1 tấm hình bị cắt đôi, ngay vị trí nắm tay, và người trong ảnh là một cô gái, không xinh đẹp nhưng nói chung có để làm gấu thì quá ngon, và đúng với cái dáng cỡ người mà dì Út gặp phải trong giấc mơ tự tử.
Thế là dì Út với chị T ra chợ mua ít trái cây, bánh trái về cúng sơ, khẩn xin đừng phá đồ vài ngày sẽ chuyển đi.
Đợi đến chiều hôm đấy, bà chủ đi làm về, cầm tấm hình hỏi bà nhằm tìm ra sự tích căn nhà. Lúc bà thấy cậu HI em cầm tấm hình trên tay, như bả hiểu, gương mặt có vẻ không vui vẻ lắm. Nhưng cô này khá kĩ, chỉ nói qua loa là con bé nó buồn tình nên tự tử trên giường đó, còn gốc gác ra sao thì không cho biết, nói về người đàn ông và cô bé giành con cá heo bà chủ cũng lơ luôn, bảo là không biết, chỉ chốt một câu:
“Mấy đứa gặp chuyện rồi ở cũng khó, còn chuyện trong nhà cô không nói rõ được, tiền nhà thì cô trả lại 1tr xem như 2 tuần không ở tháng này, bên internet thì đừng cắt, để nhà cô dùng cũng được”
Lúc này em nhớ lại, bà này mỗi khi thu tiền hay xuống hỏi thăm đều không bao h bước vào nhà, chỉ đứng ở ngoài hỏi sơ sơ rồi lên lầu. Thằng con bà thì đỡ hơn, nhưng nó cũng kín miệng mỗi khi nhắc tới căn nhà.
Thậm chí ngay cả giếng trời, đứng từ dưới nhìn lên thấy cửa sổ lầu 2 của nhà bà chủ nhưng không bao giờ em thấy mở cửa sổ này.
Nghĩ lại vừa bực, biết nhà có chuyện không báo người thuê, cũng vừa thông cảm vì tính ra chịu trả 1 phần tiền trọ như bà chủ này rất hiếm. Hơn nữa gần 2 tháng ở đấy, ko bao giờ một lời ra tiếng vào nào khó chịu từ gia đình bà cả.
Sau hôm đấy thì em và dì tách ra ở riêng bên Tân Bình, còn cậu H em thì thuê 1 căn nhà bên tân phú, mà nói chung số ông này lúc đấy đang bị 1 cái vong nữ nó theo, nên lại thuê trúng 1 căn có ma tiếp. Nhưng chuyện căn nhà của ổng em xin không kể, vì quá ít tình tiết em biết. Và kể từ khi ở căn nhà ma ở Q10 đó, sự nghiệp của ổng đi xuống dần một cách không phanh … chính vì thế, dù không tin lắm nhưng mỗi khi nhắc lại ổng đều chửi đổng căn nhà đó lên, hài vô đối
Chuyện đến đây xin hết ợ.
Hết.